Nội dung phim
- Tên phim: Máy bay bà già xinh đẹp.
- Tên gốc: Goodbye, Milf - Naked Career.
- Đạo diễn: Đang cập nhật.
- Diễn viên: Ayane Asakura.
- Quốc gia: Nhật Bản.
- Thể loại: Phim 18+, Phim sex, Phim Loạn luân - Incest, Censored
- Sản xuất: Đang cập nhật.
- Thời lượng: Đang cập nhật.
- Năm phát hành: Đang cập nhật[id]01;https://picasaweb.google.com/107259746779336198195/Phimi?authkey=Gv1sRgCMemx_Pqo9Cdew|[/id]
- Tên gốc: Goodbye, Milf - Naked Career.
- Đạo diễn: Đang cập nhật.
- Diễn viên: Ayane Asakura.
- Quốc gia: Nhật Bản.
- Thể loại: Phim 18+, Phim sex, Phim Loạn luân - Incest, Censored
- Sản xuất: Đang cập nhật.
- Thời lượng: Đang cập nhật.
- Năm phát hành: Đang cập nhật[id]01;https://picasaweb.google.com/107259746779336198195/Phimi?authkey=Gv1sRgCMemx_Pqo9Cdew|[/id]
Lại một ngày đáng ghét! Khi chiếc BMW đen mui trần cắt ngang đầu . Tôi chỉ kịp nhìn tài xế trên xe là em Mỹ trắng tóc vàng. Em “zum” một cái băng ba “lanes” để cắt trước đầu xe tôi và lạng lách qua ba bốn xe khác . “ĐM nó! Con đĩ chó! Chạy kiếm đường chết hả !” Tôi tức khí chưởi đổng rồi giơ nắm đấm ra . “Chết mẹ nghen con…” Tôi ghét lắm nhất là đàn bà con gái lại phóng xe vượt ẩu như thế , vậy mà tôi cứ gặp hàng ngày đấy chứ! Chỉ tiếc là tôi chỉ có thể giơ nắm đấm hoặc la hét chưởi đổng cho bỏ ghét chứ chẳng làm gì được.
Hôm nay tôi lại gặp con nhỏ chạy xe chiếc BMW đen hôm qua cắt ngang đầu . Lần này thì tôi tức giận thiệt, khác với những lần trước tôi quyết định rồ ga phóng theo bén gót trên chiếc xe truck Tacoma.”Đéo mẹ nó, bắt được mày coi rõ mặt mày là ai! Ép người quá đáng ! Đừng tưởng thằng này dễ ăn hiếp”, tôi nhũ thầm tức giận.
Khi chiếc xe BMW đen chỉ cách trước mặt xe tôi khoảng 6 bảy chiếc về phía trái một “lane”, tôi ấn bàn ga khéo léo lạng lách xuyên qua các xe khác để đến gần hơn. Chặt qua trái, rồi lạng qua phải, nhưng vẫn chưa thể chạy song song được với nó . Tôi tức lắm! Con nhỏ lái xe cũng bạo thật! “Đ… má! Tức quá! Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà!” Tôi la toáng và đập mạnh lên tay lái .
Chạy được một đoạn nữa, chúng tôi bị kẹt lại giữa đèn xanh đỏ. Lúc này xe tôi đã nằm ngang xe em, tôi chồm người qua cửa sổ, tôi chưởi, “Ê! Đĩ ngựa! Đĩ tóc vàng!” (đương nhiên là tôi nói tiếng Anh cho em hiểu). Nhưng dường như em mở nhạc Rock lớn quá nên không nghe tôi nói gì cả . Máu nóng trong người tôi lại xông lên tới óc.
Khi đèn xanh lên, em lại rồ ga “zọt” tới, tôi bám riết theo . Biết rằng khoảng 3 cây số trước mặt là đèn xanh đèn đỏ nữa . Tôi hy vọng là đèn đỏ sẽ bật lên để chặn xe em lại . Lúc đó tôi có thể bắt kịp em và nhất quyết cho em một bài học đích đáng. Nghĩ thế thì sự tức giận trong tôi sôi lên như nước nấu chín. Tôi lầm bầm, “Đ… má vái cho đèn đỏ đi con …”
Phía trước mặt là ngã tư đèn xanh đỏ . Xanh, xanh! Tôi chuẩn bị la toáng lên: “Đ*t má nó …” rồi thì, Vàng! … chuyển sang Đỏ ! “À há …a …a” tôi rít lên sung sướng. Khi cả hai chúng tôi rà thắng chậm lại, mọi vật chung quanh tôi dường như chuyển sang màu đỏ: đèn giao thông, màu xe của nó, và máu trong người tôi đang sôi sục trong tròng con ngươi . Biết rằng đèn giao thông sẽ đỏ khoảng 3 phút, tôi chợt nảy ra một ý nghĩ táo bạo … Cầm chặt tay lái, tôi cảm thấy mồ hôi rịn ra lòng bàn tay, từng ngón tay tôi run lên khi nghĩ tới điều đó.
Khi đèn giao thông chuyển sang xanh, trong tích tắt tôi mở cửa xe tôi lao vù tới xe em và mở cửa xe bên phải ra . Em mỹ trắng cũng vừa định đạp ga thì tôi đã nhảy phốc lên ghế ngồi cạnh. Tôi ra lệnh: “Lái mau! Con đĩ ngựa!” mặc cho em sợ hãi nhìn tôi. “Mau lên!” tôi nói nhỏ nhẹ hơn nhưng đồng thời rút ra khẩu súng lục. Sự điên cuồng tức giận đang làm chủ bản thân tôi . Em hơi hoang mang. Còn tôi, lúc đó tôi chỉ cảm thấy muốn cho em biết tay. Em bắt đầu cho xe chạy chầm chậm. Tôi quát: “Đạp ga lên coi! Chậm như con rùa . Lúc nãy, vọt dữ lắm mà!”
Tôi bắt em lái vượt qua mấy chiếc xe phía trước mặt và sớm sau chúng tôi lái vào một khu vắng vẻ . “You muốn gì ?”, em hỏi và liếc ngang nhìn tôi ngờ vực. “Nếu là vì chiếc xe, hoặc muốn tiền thì lấy đi và thả “Me” ra!” Sự điên cuồng trong người tôi lại thôi thúc tôi trước sự ăn nói ngang ngược của em. Tôi thoáng nhìn tôi qua kính chiếu hậu ở bên phải, cặp môi tôi nhếch lênh khinh bỉ . Tôi thoáng nghĩ, “Đ… má tao là James Bond đây! Em gặp tôi coi như hết thời”. Nhưng rồi tôi lại nhẹ nhàng thốt lên: “Em cắt ngang đầu xe tôi, em ạ! Bất lịch lắm, biết không, thật vậy đó .” Tôi có cảm giác giọng nói của tôi thật lạ, cứ như ai đó đang xúi giục tôi nói thế , mạnh dạn lắm. “Thì ra chỉ vì tôi cắt ngang đầu xe của You thôi sao ?” em trả lời ra vẻ khinh khỉnh. “You có thể bị bắt bỏ tù suốt đời vì tội hành hung đó! You dám dùng súng lục uy hiếp me sao”. Tôi giữ im lặng. Em dường như thấy sợ trước sự lạnh lùng trên khuôn mặt băng giá của tôi hay sao liền xuống nước, “À, nếu tôi cắt ngang đầu xe của You thì “Me” xin lỗi, OK ? I am sorry, được chưa? Me rất sorry! Bây giờ cho Me đi nghe. You có thể lấy chiếc xe, tiền bạc, hay bất cứ gì mà … You … muốn … và cho Me đi ” Giọng của em bỗng nhiên lí nhí, tôi biết rằng em đang sợ tôi làm điều gì khác. “Bộ xin lỗi là được hay sao,” Tôi gằn giọng như dọa nạt và cảm thấy thật hả dạ trước sự khép nép của em.
Tôi nhìn em từ đầu xuống dưới, lầm bầm: “Em thật xinh xắn trông cũng ngon cơm thật”. Vận bộ áo bó sát bằng nylons và váy ngắn cũn cỡn, em lồ lộ đưa bộ ngực no tròn trắng nõn đội qua cổ áo hình chữ “V” . Áo bó sát lộ rõ cái núm hạt đậu chìa ra phía trước. Cặp môi nhỏ mỏng, thoa son bóng, loại dài như cũ ấu, thật khêu gợi. Nhìn em tim tôi chợt thắt, không nghĩ bậy không được! Tôi quyết định thực thi ý nghĩ đó .
Tôi ra lệnh cho em “exit” vào đường Parkway và hướng về khu hồ “Lakeview” bởi vì tôi biết rằng khu đó ít người lui tới dễ bề làm việc. “You định làm gì với Me?” Em hỏi đưa cặp mắt xanh lơ với hàng mi cong vút nhìn tôi ngô nghê. Giọng nói của em ngờ ngợ điều gì đó sắp xảy ra, có phần sợ sệt làm cho tôi thấy rộn ràng trong máu. Tôi nói bằng giọng sắt đá: “Rồi em sẽ biết thôi.” Tôi lại bảo em đậu xe trong bãi đất trống đàng sau một bụi cây to lớn. “Bước ra!,” tôi ra lệnh và hâm dọa, “Nếu em nghĩ rằng có thể bỏ chạy được, thì tôi khuyên em đừng suy nghĩ viễn vong, vì tôi sẽ bắt em lại, và tôi sẽ làm em còn khốn khổ hơn bao giờ hết”.
Hôm nay tôi lại gặp con nhỏ chạy xe chiếc BMW đen hôm qua cắt ngang đầu . Lần này thì tôi tức giận thiệt, khác với những lần trước tôi quyết định rồ ga phóng theo bén gót trên chiếc xe truck Tacoma.”Đéo mẹ nó, bắt được mày coi rõ mặt mày là ai! Ép người quá đáng ! Đừng tưởng thằng này dễ ăn hiếp”, tôi nhũ thầm tức giận.
Khi chiếc xe BMW đen chỉ cách trước mặt xe tôi khoảng 6 bảy chiếc về phía trái một “lane”, tôi ấn bàn ga khéo léo lạng lách xuyên qua các xe khác để đến gần hơn. Chặt qua trái, rồi lạng qua phải, nhưng vẫn chưa thể chạy song song được với nó . Tôi tức lắm! Con nhỏ lái xe cũng bạo thật! “Đ… má! Tức quá! Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà!” Tôi la toáng và đập mạnh lên tay lái .
Chạy được một đoạn nữa, chúng tôi bị kẹt lại giữa đèn xanh đỏ. Lúc này xe tôi đã nằm ngang xe em, tôi chồm người qua cửa sổ, tôi chưởi, “Ê! Đĩ ngựa! Đĩ tóc vàng!” (đương nhiên là tôi nói tiếng Anh cho em hiểu). Nhưng dường như em mở nhạc Rock lớn quá nên không nghe tôi nói gì cả . Máu nóng trong người tôi lại xông lên tới óc.
Khi đèn xanh lên, em lại rồ ga “zọt” tới, tôi bám riết theo . Biết rằng khoảng 3 cây số trước mặt là đèn xanh đèn đỏ nữa . Tôi hy vọng là đèn đỏ sẽ bật lên để chặn xe em lại . Lúc đó tôi có thể bắt kịp em và nhất quyết cho em một bài học đích đáng. Nghĩ thế thì sự tức giận trong tôi sôi lên như nước nấu chín. Tôi lầm bầm, “Đ… má vái cho đèn đỏ đi con …”
Phía trước mặt là ngã tư đèn xanh đỏ . Xanh, xanh! Tôi chuẩn bị la toáng lên: “Đ*t má nó …” rồi thì, Vàng! … chuyển sang Đỏ ! “À há …a …a” tôi rít lên sung sướng. Khi cả hai chúng tôi rà thắng chậm lại, mọi vật chung quanh tôi dường như chuyển sang màu đỏ: đèn giao thông, màu xe của nó, và máu trong người tôi đang sôi sục trong tròng con ngươi . Biết rằng đèn giao thông sẽ đỏ khoảng 3 phút, tôi chợt nảy ra một ý nghĩ táo bạo … Cầm chặt tay lái, tôi cảm thấy mồ hôi rịn ra lòng bàn tay, từng ngón tay tôi run lên khi nghĩ tới điều đó.
Khi đèn giao thông chuyển sang xanh, trong tích tắt tôi mở cửa xe tôi lao vù tới xe em và mở cửa xe bên phải ra . Em mỹ trắng cũng vừa định đạp ga thì tôi đã nhảy phốc lên ghế ngồi cạnh. Tôi ra lệnh: “Lái mau! Con đĩ ngựa!” mặc cho em sợ hãi nhìn tôi. “Mau lên!” tôi nói nhỏ nhẹ hơn nhưng đồng thời rút ra khẩu súng lục. Sự điên cuồng tức giận đang làm chủ bản thân tôi . Em hơi hoang mang. Còn tôi, lúc đó tôi chỉ cảm thấy muốn cho em biết tay. Em bắt đầu cho xe chạy chầm chậm. Tôi quát: “Đạp ga lên coi! Chậm như con rùa . Lúc nãy, vọt dữ lắm mà!”
Tôi bắt em lái vượt qua mấy chiếc xe phía trước mặt và sớm sau chúng tôi lái vào một khu vắng vẻ . “You muốn gì ?”, em hỏi và liếc ngang nhìn tôi ngờ vực. “Nếu là vì chiếc xe, hoặc muốn tiền thì lấy đi và thả “Me” ra!” Sự điên cuồng trong người tôi lại thôi thúc tôi trước sự ăn nói ngang ngược của em. Tôi thoáng nhìn tôi qua kính chiếu hậu ở bên phải, cặp môi tôi nhếch lênh khinh bỉ . Tôi thoáng nghĩ, “Đ… má tao là James Bond đây! Em gặp tôi coi như hết thời”. Nhưng rồi tôi lại nhẹ nhàng thốt lên: “Em cắt ngang đầu xe tôi, em ạ! Bất lịch lắm, biết không, thật vậy đó .” Tôi có cảm giác giọng nói của tôi thật lạ, cứ như ai đó đang xúi giục tôi nói thế , mạnh dạn lắm. “Thì ra chỉ vì tôi cắt ngang đầu xe của You thôi sao ?” em trả lời ra vẻ khinh khỉnh. “You có thể bị bắt bỏ tù suốt đời vì tội hành hung đó! You dám dùng súng lục uy hiếp me sao”. Tôi giữ im lặng. Em dường như thấy sợ trước sự lạnh lùng trên khuôn mặt băng giá của tôi hay sao liền xuống nước, “À, nếu tôi cắt ngang đầu xe của You thì “Me” xin lỗi, OK ? I am sorry, được chưa? Me rất sorry! Bây giờ cho Me đi nghe. You có thể lấy chiếc xe, tiền bạc, hay bất cứ gì mà … You … muốn … và cho Me đi ” Giọng của em bỗng nhiên lí nhí, tôi biết rằng em đang sợ tôi làm điều gì khác. “Bộ xin lỗi là được hay sao,” Tôi gằn giọng như dọa nạt và cảm thấy thật hả dạ trước sự khép nép của em.
Tôi nhìn em từ đầu xuống dưới, lầm bầm: “Em thật xinh xắn trông cũng ngon cơm thật”. Vận bộ áo bó sát bằng nylons và váy ngắn cũn cỡn, em lồ lộ đưa bộ ngực no tròn trắng nõn đội qua cổ áo hình chữ “V” . Áo bó sát lộ rõ cái núm hạt đậu chìa ra phía trước. Cặp môi nhỏ mỏng, thoa son bóng, loại dài như cũ ấu, thật khêu gợi. Nhìn em tim tôi chợt thắt, không nghĩ bậy không được! Tôi quyết định thực thi ý nghĩ đó .
Tôi ra lệnh cho em “exit” vào đường Parkway và hướng về khu hồ “Lakeview” bởi vì tôi biết rằng khu đó ít người lui tới dễ bề làm việc. “You định làm gì với Me?” Em hỏi đưa cặp mắt xanh lơ với hàng mi cong vút nhìn tôi ngô nghê. Giọng nói của em ngờ ngợ điều gì đó sắp xảy ra, có phần sợ sệt làm cho tôi thấy rộn ràng trong máu. Tôi nói bằng giọng sắt đá: “Rồi em sẽ biết thôi.” Tôi lại bảo em đậu xe trong bãi đất trống đàng sau một bụi cây to lớn. “Bước ra!,” tôi ra lệnh và hâm dọa, “Nếu em nghĩ rằng có thể bỏ chạy được, thì tôi khuyên em đừng suy nghĩ viễn vong, vì tôi sẽ bắt em lại, và tôi sẽ làm em còn khốn khổ hơn bao giờ hết”.
LIKE ĐỂ CẬP NHẬT PHIM MỚI NHÉ
Bình luận về phim